Sao Ngài đành bỏ con, hỡi Cha ?!Để nụ hôn tình thành dối trá Người thân bán con cho ác tà Mạng con chỉ vài chục đồng thôi ! Sao Ngài đành bỏ con, Chúa hỡi?! Thân con chúng đánh, nát tơi bời Vòng gai sỉ nhục, bao đau đớn Tử tù tướng cướp, vẫn
Lưu trữ Danh mục: Văn Thơ
Chúa nay chiến thắng khải hoàn Phục sinh vinh hiển, Thiên đàng hoan ca Niềm vui, hạnh phúc vỡ òa Hào quang chói lọi, chan hòa ánh Dương Vinh quang tỏa khắp Thiên Đường Sốt mến tình Chúa yêu thương muôn lời Ngài vui mở cửa nước trời Thiên đàng vĩnh phúc, muôn đời tạ
Giu-se nằm ngủ và mơ Ngủ cho lại sức, vẫn nghe rõ ràng Lần đầu chẳng chút ngại ngùng Đón ngay Trinh Nữ đang mang thai về Lần sau vội vã giữa khuya Trốn đi thoát khỏi mưu đồ ác vương Giu-se mơ giấc thiêng liêng Không cần tính toán, thật lòng làm ngay Tuân
Vào trần gian Chúa chọn đường nghèo khó Đến gia đình không khá giả phong lưu Để sinh ra trong hang của Chiên Cừu Không khăn áo che thân nằm máng cỏ. Rồi lớn lên trong cuộc đời nghèo khó Sống đạm bạc trong xưởng mộc Giuse Không rong chơi với những đám bạn bè
Chẳng cần biết đúng hay sai Miễn sao mình có tiền xài là vui Chẳng cần may – rủi, hên – xui Miễn sao mình có phần lời là xong Mưu mô toan tính trong lòng Tham này, cướp nọ, làm không sợ gì Trời kia cũng chẳng là chi Kẻ thì chỉ điểm, kẻ
Sáng ngày mồng Tám tháng Ba Gái giàu đỏng đảnh lướt khoe áo quần Gái nghèo tủi phận, lặng thầm Chân lấm tay bùn, chẳng dám ước chi Ngày nào khổ cũng có thừa Tháng Ba mồng Tám cũng như mọi ngày Bốn mùa lắm nỗi đắng cay Chỉ mong Ơn Chúa tràn đầy trong