Lưu trữ Danh mục: Văn Thơ

Thơ: 70 năm – Hội Dòng Yêu Dấu của Tôi….

Hội Dòng yêu dấu của tôi, Bảy mươi (70) năm tuổi thuyền xuôi thuận buồm. Chúa ban ơn thánh đổ tuôn, Hình thành phát triển luôn luôn trọn tình. Vẹn thề căn tính Đa Minh, Mẹ Sê, bản lĩnh, tính tình “nam nhân”. Mở đường chỉ lối ân cần, Tỏ bày nguyện vọng khó khăn

Thơ: Đời Chiên

Chiên lạc gầy gò, ốm yếu Lạc loài ngày tháng đi hoang Chiên ốm cũng là chiên xấu Ai nhìn thấy cũng coi thường Chiên béo vừa mập vừa đẹp Vừa hãnh diện vừa cao sang Luôn được cưng chiều, tâng bốc Tung hoành khắp chốn dọc, ngang Chiên đen có thể hóa trắng Nếu

Thơ: Câu Đèn Dầu

Suối nguồn Thánh Thể tình yêu, Gọi mời con mỗi sớm chiều tựa nương. Vui buồn hay lúc sầu vương, Bên Ngài chia sẻ tình thương tuôn tràn. Hồng ân Chúa mãi chứa chan, Lời thiêng dạy dỗ trao ban tháng ngày. Thì thầm tiếng Chúa tình say, Long đong vất vả giãi bày sẻ

Những vết thương mang hình “hạt lúa”

“Dưới ánh sáng của Chúa Phục Sinh, những đau khổ của chúng ta giờ đây đã được biến đổi. Nơi từng có cái chết, giờ đây ở đó có sự sống. Nơi từng có tang thương, giờ đây có niềm an ủi…” (Sứ điệp Phục Sinh Urbi et Orbi 2021 của ĐGH Phanxicô)

Thơ: Điều giúp để phân định

Thế gian muôn sắc muôn màu Biết đâu ý Chúa nhiệm mầu gửi trao Và rồi những lúc lao đao Phần nào ý Chúa, phần nào ý con? Dừng lại đôi chút hỡi con Để lòng trầm lắng, riêng con với Ngài Vọng nghe tiếng nói bên tai Định phân tiếng Chúa phải Ngài đó