Lưu trữ Danh mục: Văn Thơ

Tro bụi

Cúi đầu nhận dấu thánh Chỉ một chút tàn tro Nhớ mình là bụi tro Sẽ trở về bụi đất Ngày ăn chay, kiêng thịt Sám hối và nguyện cầu Rộng bàn tay bác ái Sẻ chia với tha nhân Mùa Chay Thánh lại về Bốn mươi ngày ăn năn Khiêm cung cùng hoán cải

Thỏ thẻ mùa xuân

Xuân về, đôi bồ câu thỏ thẻ, Mang theo khúc nhạc nào đi anh ? Khúc bình yên ngọt ngào em nhé, “nhành ô liu”, sứ điệp yên bình ! Trước hiên, đóa mai vàng khoe sắc, Thêm gì cho đời thắm hương xuân ? Vàng của hoa, xanh thêm màu lá, Mùi yêu thương,

Thơ: Xuân Hy Vọng

Xuân nhè nhẹ, gỡ màn Đông lạnh giá Gọi nắng về, sưởi ấm cõi lòng ta Gió cùng hương quyện lan khắp mọi nhà Hoa rực rỡ điểm tô muôn sắc thắm. Mừng xuân mới, bao ưu tư trầm mặc Bao nỗi niềm và cả những truân chuyên Mọi lắng lo xen lẫn những muộn

Tiếng chuông cuối năm

Sáng nay, ngày “tất niên”, Bỗng dưng chuông nhà thờ “báo tử” ! Rồi mới sáng hôm qua, Một thằng bạn (Augustino Quang Uy) đến lò hỏa táng ! Và thông tin mới nhất trong ngày trên mạng: Gần “hai triệu tư” người bị “tử thần Covid” mang đi… Thì ra, Từ ngàn xưa Thánh

Thơ: Tết Ấm Tình Xuân

Thiên nhiên lặng lẽ vào Xuân Chập chờn Bướm lượn giữa vườn tháng Giêng Đàn Chim nhịp cánh chao nghiêng Con Ong vui thú hút đường mật hoa Xuân về hâm nóng mọi nhà Nụ cười rạng rỡ như hoa Mai vàng Giao thừa nhạc thánh hòa vang Quyện lời Kinh Thánh thiêng liêng nhiệm

Thơ: Xuân Yêu Thương

Yêu biết mấy! tiết trời Xuân mát dịu, Đưa con người vào đỉnh điểm yêu thương, Yêu biết bao! miền Trung lũ ngập đường, Đang chờ đón một Mùa Xuân ấm áp. Thương biết mấy! dịch Covid tàn sát! Thê lương thay chia cắt vợ- chồng- con, Xuân trước yên vui- Xuân nay chẳng còn,