Quê hương con những ngày rét đậm Trắng Sapa sương muối chập chùng Đỉnh Phanxipăng tuyết phủ trắng ngang trời Đón Giáng Sinh mùa nữa lại quay về. Ngày giáng thế năm xưa Chúa đến Cũng mùa đông sương tuyết lạnh lùng Trong máng cỏ, rơm hèn thân phận Kiếp làm người Chúa mặc cứu
Lưu trữ Danh mục: Văn Thơ
(Chút cảm nhận về câu chuyện “Truyền Tin – Nhập Thể”)
“Hãy dọn sẵn con đường của Đức Chúa, sửa lối cho thẳng để Người đi” (Mc 1,3)
“Người thấy một bà goá nghèo khó bỏ vào đó hai đồng tiền nhỏ” (Lc 21,1-4)
(Mừng 159 năm sinh nhật trên trời của Thánh Giám Mục Tử đạo Cuénot Stêphanô Thể – 1861 – 2020)
(Khi “đèn đã tắt và dầu đã cạn” – Mt 25,8)
Nối tiếp ngàn năm, qua những nẻo đường xuôi ngược, Cuốn nhau đi, thiên hạ kẻ trước người sau. Khố rách áo ôm hay quyền quý sang giàu, Bến cuối, ga cùng… điểm dừng chân: cổ mộ ! Có rồi không, một thoáng nhạt nhoà như cây cỏ, Biến tan hoài, bèo bọt, những con
(Chút cảm nhận Tin Mừng Lc 13,18-19)
(Chút cảm nhận về chuyện “Tiệc Cưới Nước Trời” theo Mt 22,1-10)
(Chút cảm nhận nhân ngày các nữ tu Mến Thánh Giá mừng lễ SUY TÔN THÁNH GIÁ)