Lưu trữ Danh mục: Văn Thơ

Giáng Sinh – Emmanuel

Quê hương con những ngày rét đậm Trắng Sapa sương muối chập chùng Đỉnh Phanxipăng tuyết phủ trắng ngang trời Đón Giáng Sinh mùa nữa lại quay về. Ngày giáng thế năm xưa Chúa đến Cũng mùa đông sương tuyết lạnh lùng Trong máng cỏ, rơm hèn thân phận Kiếp làm người Chúa mặc cứu

Tự tình “Tháng Mười Một Các Đẳng”

Nối tiếp ngàn năm, qua những nẻo đường xuôi ngược, Cuốn nhau đi, thiên hạ kẻ trước người sau. Khố rách áo ôm hay quyền quý sang giàu, Bến cuối, ga cùng… điểm dừng chân: cổ mộ ! Có rồi không, một thoáng nhạt nhoà như cây cỏ, Biến tan hoài, bèo bọt, những con