Mồng Hai Tết – Kính Nhớ Ông Bà Tổ Tiên

Tin Mừng Chúa Giê-su Ki-tô theo thánh Mát-thêu 15,1-6
 

(1) Bấy giờ có mấy người Pharisêu và mấy kinh sư từ Giêrusalem đến gặp Ðức Giêsu và nói rằng: (2) “Sao môn đệ ông vi phạm truyền thống của tiền nhân, không chịu rửa tay khi dùng bữa? (3) Người trả lời: “Còn các ông, tại sao các ông dựa vào truyền thống của các ông mà vi phạm điều răn của Thiên Chúa? (4) Quả thế, Thiên Chúa dạy: Ngươi hãy thờ cha kính mẹ; kẻ nào nguyền rủa cha mẹ, thì phải bị xử tử. (5) Còn các ông, các ông lại bảo: “Ai nói với cha mẹ rằng: những gì con có để giúp cha mẹ, đều là lễ phẩm dâng cho Chúa rồi, (6) thì người ấy, không phải thờ cha kính mẹ nữa”. Như thế, các ông dựa vào truyền thống của các ông mà hủy bỏ lời Thiên Chúa. Đó là Lời Chúa.

Suy niệm: 

Đối với người Công Giáo, ngày mồng Hai Tết là ngày của đạo Hiếu. “Hiếu” là biết kính trọng thương mến và phụng dưỡng cha mẹ khi còn sống cũng như khi đã qua đời. Ông bà cha mẹ đã qua đời, con cái lo viếng phần mộ, sớm tối lo hương khói, dâng lễ cầu nguyện cho và xin các ngài phù hộ; nếu các ngài còn sống, con cái thăm viếng và bày tỏ lòng hiếu thảo. “Hiếu”  là tình anh chị em yêu thương nhau, kính trên nhường dưới và điều này là báo hiếu cha mẹ. Trong Thánh Kinh, chữ hiếu được xem trọng. Chính Chúa Giê-su trở nên gương mẫu cho ta. Ngài thảo kính Cha trên trời và hiếu thảo với cha mẹ trần gian. Ngài vừa lo việc Chúa Cha trên trời, vừa vâng phục giúp đỡ thân mẫu, nhất là đem ơn cứu độ cho cha mẹ mình.

Ngày xưa, ở một làng kia có một gia đình nghèo gồm ông bố già, hai vợ chồng trẻ và đứa con nhỏ. Ông bố già yếu cần được chăm sóc nhưng con trai và con dâu bất hiếu chẳng ngó ngàng gì đến nên ông thường bị đói rét. Đứa cháu trai nhỏ thấy vậy thương ông nội lắm, thường lén cha mẹ đem phần cơm của nó cho ông ăn. 

Ông bố già rất đau khổ về cách cư xử của dâu con. Ông than phiền, oán trách bao nhiêu thì họ càng khó chịu bấy nhiêu. Cuối cùng, họ bàn nhau sẽ đem ông đến một nơi thật xa rồi bỏ lại đấy. Người chồng nói sẽ mua một cái sọt to bằng tre để bỏ ông cụ vào đó mang đi. Trong lúc bàn mưu tính kế để vứt bỏ cha, họ đâu ngờ rằng, đứa con trai bé bỏng của họ đã nghe tất cả. 

Sáng hôm sau, ngay khi người cha đi chợ mua sọt, đứa bé hỏi mẹ: 

– Mẹ ơi, tại sao bố mẹ lại vứt ông đi? 

Người mẹ vội vàng trả lời: 

– Không, chúng ta nào có vứt ông. Con xem bố và mẹ đều bận việc suốt ngày không có thì giờ để chăm sóc ông. Do đó, chúng ta sẽ đem ông đến một nơi có người chăm sóc ông tử tế và ông sẽ được vui hơn. 

Đứa bé lại hỏi: 

– Nơi ấy ở đâu, mẹ cho con biết để con đến thăm ông mỗi khi con nhớ? 

Người mẹ lắc đầu: 

– Ồ, nơi ấy xa lắm, con không thể biết được đâu. 

Chiều xuống, người chồng đem sọt về. Không muốn cho hàng xóm biết chuyện, họ đợi đến tối mới bắt đầu thực hiện. 

Vừa lúc thấy cha mang ông nội ra khỏi nhà, đứa con trai nhỏ bèn lên tiếng: 

– Bố ơi! Khi nào xong việc bố nhớ đem cái sọt về đây nhé! 

Bố nó nghe nói dừng lại hỏi: 

– Để làm gì hả con? 

Đứa bé ngây thơ trả lời: 

– Nhà ta còn cần đến cái sọt ấy mà, vì khi bố già con sẽ đựng bố vào cái sọt ấy mang vứt đi chứ. 

Nghe đứa bé nói, anh chồng bối rối, chân loạng choạng không sao cất bước nổi. Anh ta thấy hối hận, đem bố già vào nhà, và từ đấy chăm sóc bố rất chu đáo. 

Lạy Chúa. xin cho gia đình chúng con luôn sốt sắng thờ phượng Chúa và hết lòng hòa thuận thương yêu nhau.

Nguồn: Tin vui.org

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

For security, use of Google's reCAPTCHA service is required which is subject to the Google Privacy Policy and Terms of Use.

I agree to these terms.