Có nghe chăng những lời kêu thảm thiết
Của linh hồn rên xiết dưới vực sâu
Đang van xin người thế một lời cầu
Kho ơn phúc xin bàn tay rộng mở
Chốn tù đầy ôi vô cùng cực khổ
Phép công bằng Ngài chẳng sót một ly
Mắt oai nghiêm nào ai dấu được gì
Lầm lỗi nhỏ cũng thẳng tay trừng phạt
Lửa diêm sinh cháy bừng luôn thiêu đốt
Biết ngày xưa điều quấy ta đừng làm
Và quyền cao chức trọng thấy chẳng ham
 Nếu xưa kia đã lập công đền tột
Trót cuộc đời là chuỗi ngày sám hối
Thì giờ đây đâu cực đến nỗi này
Lửa hoả hào thiêu đốt nóng nảy thay
Nhưng hỡi ôi! Mùa lập công đã hết
Khi Chúa gọi linh hồn vào cõi chết
Nỗi đoạn trường nào còn biết cậy ai
Cả toàn thân thiêu đốt tháng ngày dài
Người trần thế xin ra tay cứu độ
Tấm linh hồn, ôi vô cùng cực khổ
Lấy nước thiêng giập tắt lửa thiêu sinh
Và phúc thiện đặt lên cán công bình
Cho hồn sớm được về nơi an nghỉ
Trong số đó là quyến thân, anh chị
Là cậu, cô, chú bác với mẹ cha
Cùng bạn thân, con Chúa một mái nhà
Nhất nữa trong Viện tu cùng lý tưởng
Đã ra đi khi lệnh trời ban xuống
Lời thấu vang xin đừng nỡ làm ngơ
Từng giây phút, hằng trông ngóng đợi chờ
Xin thí cho những lời kinh tha thiết.

                    ***

Giọng than van nghe não nùng khôn xiết
Cũng vì tình xin Chúa rộng khoan dung
Lượng hải hà con tha thiết cậy trông
Tha phần phạt những người con thương mến
Đã cùng nhau vui sống đời thánh hiến
Đến điểm hẹn trình diện trước thánh nhan
Cậy vì Máu Thánh xưa chảy tuôn tràn
Và hôm nay vẫn còn trong Thánh lễ
Nguyện Chúa thương tha bớt phần tội lệ
Máu Thánh Cha đừng rơi xuống khoảng không
Một giọt thôi đủ giập tắt lửa hồng
Sớm đưa về hưởng tôn nhan cực thánh…

Sr. Maria Gabriel Phạm Thị Mai, OP