Chúa Giêsu,
đã đi thêm một quãng đường.
Và gặp kẻ lãng du…
Người ghé mắt nhân từ
Ánh sáng rạng ngời ùa vào tăm tối!
Rồi Người lên tiếng gọi:
“Hãy theo tôi!”
Tâm tư lãng tử nghe bồi hồi…
Chất giọng Người uy quyền mà ngọt quá!
Một thực tại nhiệm lạ
Đã đụng chạm, đã thức tỉnh đời ai
Đang miệt mài xây mộng về tương lai…!

Chúa gọi hay thế!
Trải qua bao thế hệ
Cách mời vẫn đơn sơ
Nhưng thâm thúy vô bờ…
Theo Chúa Giêsu là lao mình về phía trước
Đường theo Chúa có ai đo bằng thước!
Một cuộc mạo hiểm bắt đầu
Đi về đâu? Tiến sâu…
Chân trời mới: thắng – thua, mất – được!

Chúa là MẶT TRỜI cuốn hút
Các môn đệ Ngài như tinh tú chuyển quanh
Rồi bao người tiếp bước dâng tuổi xanh
Cùng đi vào một quỹ đạo phong phú…
Sức năng động biến chuyển lạ kỳ!
Vét rỗng tẩy sạch đi!

Để nguồn Ân sủng lấp đầy: “kho tàng mới”!
Hầu có thể trao tặng cho thế giới:
bình an, hạnh phúc và hoan lạc trong Chúa Thánh Thần. 

(Cảm hứng khi suy chiêm Tin Mừng Mt 4,21-22)

Sr. Maria Hoài Thu, OP