Sr. Têrêsa Như Hà

Khối không khí nào chuyển chỗ theo chiều ngang.
Để gió lên mây, lại cuộn xuống chân trời.
Còn khoảng lặng nào cho mưa -cho tôi.
Tôi vẫn đi giữa đời
Mưa vẫn bay giữa trời
Sóng sánh trong Lời ngàn vạn yêu thương
Tôi thấy mình nợ những con đường
Khi dấu chân chưa thắm tình bác ái.
Tôi có thể an nhiên tự tại.
Giữa vô thường.
Giữa phận người tha phương…
Gió sương suốt chặng đường…
không chỗ tựa nương?!
Lòng tôi thổn thức
Có một đại dương – có một tấm lòng
Có một dòng sông – có một cõi lòng
Có một cánh cò – dáng Mẹ chờ mong.
Bước xa xăm trong chiều gió lộng
Giữa vườn quê mát lựng hương dừa
Nửa khuya,
Nhìn lên nén hương trầm dang dở.
Ngỡ Mẹ về trong giấc mơ con.