Té ra… thương quá ông cha

Vụn vặt suy tư

Tớ ghé thăm cha Bác, lớp trên thuộc Giáo
phận hàng xóm…

Không chỉ thăm Cha Bác chốn thân quen,
nơi giáo xứ Cha Bác còn hiện diện vợ chồng đại gia xem ra đáng kính…

Nói vợ chồng cho đầy đủ ‘cặp đôi hoàn hảo’,
chứ thực chỉ cần nói Bà đại gia là đủ… Mọi chuyện gia đình- làm ăn kiếm tiền Bà
đều chỉ đạo quán xuyến, mình Bà làm tất, mọi thứ đều do Bà đại gia quyết định…
Còn chồng hưởng ứng ăn theo, có giá trị chăng ở chuyện làm tài xế cho vợ…

Tớ có lần gặp riêng, trò chuyện vợ chồng
đại gia này, nhất là bà vợ. Bà có giọng nói đầy sức…. thả thính.

Tớ nói ‘xem ra đáng kính’ vì tớ nghe câu
chuyện đẹp lắm về giúp đỡ người nghèo, những giáo xứ nghèo, vùng sâu vùng xa…

Ấn tượng nhất là giúp vị Linh mục khả
kính mà vợ chồng gọi là Bố (ban đầu tớ nghe gọi ‘Bố’ cũng hơi dị, vì tính tuổi
Bà đại gia hơn vị Linh mục khả kính cả nửa con giáp, nếu tính tuổi chồng, đến cả
con giáp có hơn…)

Tớ chỉ ‘nghe nói’ thôi về việc vợ chồng
đại gia hay giúp người nghèo, những giáo xứ khó khăn…

Nhưng cái này thì có thật, và tớ nể về
việc giúp vị Linh mục khả kính được gọi là ‘Bố’…

1. Vị Linh mục khả kính cùng lứa tuổi
Cha Bác, thuộc tuổi trung niên.

Vị Linh mục khả kính nhất đối với tớ về
đời sống khó nghèo, giản dị…

Mấy lần vợ chồng đại gia đến nhà Ông Bà
cố, thấy nhà xây cấp 4 ẩm thấp, đơn giản…

Bà đại gia đề nghị: Để con giúp ông bà cố
xây lại nhà… cho đàng hoàng.

Nghe nói ban đầu vị Linh mục khả kính
không đồng ý, nhưng sau đó không biết nghĩ sao lại để Bà đại gia tra tay.

Ngôi nhà xây cho ông Bà cố không phải
bình thường mà là kiểu biệt thự sang trọng, nghe nói hàng tỉ, rồi nội thất sang
trọng, đồ tiện nghi sắm cũng cả nhiều trăm- nhiều trăm triệu Hồ tệ.

Ngôi nhà ông Bà cố uy nghi, ngạo nghễ giữa
xóm nghèo bình dân, còn nhiều nhà lao động chân tay, xem ra còn khó khăn. Sau
Trận Covy China hung hăng vừa qua, kết hợp với với biện pháp ‘bàn tay sắt’, nhà
nào ở yên nhà đấy, không được lao động kiếm sống, thì không ít gia đình nghèo-
cần cứu đói là có thật chứ không còn ‘xem ra’ nữa.

(Cũng may, Cha xứ tích cực trong việc hoạt
động Bác ái- an sinh, nên Dân Thánh và những di dân sống trên địa bàn giáo xứ đảm
bảo lương thực- rau quả đầy đủ, có lúc còn có thịt cá cho bữa ăn tăng chất lượng,
tăng sức đề kháng…).

Cái nể thứ hai, thấy ‘Bố’ ở vùng sâu
vùng xa, đi đâu toàn xe máy, lâu lâu thấy thuê xe con. Ngài có bằng lái, thời
làm thầy đã từng cầm lái cho Cha xứ…

Bà đại gia đổi xe mới, chiếc xe cũ mới
mua khoảng hai năm cả bạc tỷ, còn khá ngon- ‘con tặng Bố’ để tiện đi đây đi đó.

Nghe nói ban đầu ‘Bố’ từ chối…

Nhưng không hiểu sao cuối cùng ngài lại
nhận, sang tên làm ‘chính chủ’…

Tớ biết rõ hai cái nể trên, vì nghe
chính Bà đại gia khoe, tự hào lắm và tớ vốn máu báo chí đã đi kiểm chứng.

 

2. Trong câu chuyện với Cha Bác tớ có nhắc
đến Bà đại gia hào phóng và nhắc đến hai cái nể cho cha Bố trên.

Cha Bác chỉ mỉm cười…

Rồi sau bật mí:

– Vị Linh mục khả kính mà chú nói đấy,
ngày trước khi còn làm Cha phó, biết khu đất sẽ làm khu du lịch sinh thái trong
đó có địa bàn giáo xứ lên giới thiệu Đại gia mua mấy miếng đất nông nghiệp, rẫy
vườn…

Có tiếng nói của Cha, Dân Thánh đang cần
tiền cũng dễ bán, lại được giá…

Không bao lâu, miếng đất đại gia mua
tăng chóng mặt… Đại gia bán, nghe nói lời hàng chục tỷ Hồ tệ.

Rồi bất ngờ Cha Bác đầy triết lý:

– Được cục chì ném đi vài hòn đất, xá
gì!

Ờ thật…

‘Bố’ giúp mua và bán đất lời hàng chục tỷ,
giờ ‘nhả ra’ một vài tỷ vừa đỡ ngại, vừa có cái để khoe, có lẽ đi dâu cũng khoe
(chẳng hạn tớ, Linh mục lạ hoắc, lần đầu gặp đã biết…tỏng tong nhiều chuyện, nhất
là chuyên Cha ‘bố’…).

Tự dưng tớ thương- tội nghiệp vị Linh mục
khả kính… trở thành bia đỡ đạn …nổ cho vợ chồng đại gia, chính xác Bà đại gia.

Hình như ngài ‘mắc bẫy’ khi cho mình có
quyền được nhận- được hưởng chỉ bằng móng tay so những gì mình giúp- ‘cho đi’.
Chỉ nói riêng với bà đại gia.

 

3. Tớ nhớ những cám dỗ của Thầy Giêsu
ngay những ngày đầu thực thi sứ vụ Cứu Thế Công khai, sau 40 ngày vào hoang địa
ăn chay cầu nguyện.

Thầy đói lắm!…

Tớ lưu ý cám dỗ đầu tiên: Ma quỷ dụ Thầy
biến đá thành bánh để tự phục vụ, tự giải quyết cái đói.

Đói thì ăn, nhất là mình có khả năng làm
ra cái ăn…. Tính ra chẳng có gì tội lỗi, xem ra còn tốt nữa.

Nhưng biết đó là cám dỗ của ma quỷ, Thầy
Giêsu khẳng khái từ khước lời dụ dỗ ngọt ngào; Thầy còn dựa vào Lời Chúa tuyên
bố như một Chân lý:

‘Con người sống không nguyên bởi bánh
nhưng còn do mọi Lời Chúa phán ra’.

Bởi Thầy Giêsu Nhập thể Là- làm người, đến
trần gian không phải để phục vụ chính mình, không phải để người khác phục vụ
cho mình mà là để phục vụ người ta đến độ hy sinh chính mạng sống mình là- làm
Hiến Tế Cứu độ cho muôn dân.

Sứ vụ Tin mừng Cứu Thế của Thầy không phải
bằng con đường kinh tế, càng không phải con đường chính trị….

Linh mục là hiện thân của Chúa Giêsu, nên giống Chúa là để cho tha nhân chứ
không phải cho mình.

Tạ ơn Chúa

Lm.Đaminh Hương Quất

nguồn: conggiao.info

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

For security, use of Google's reCAPTCHA service is required which is subject to the Google Privacy Policy and Terms of Use.

I agree to these terms.