Hữu ơn, vô ơn

Vụn Vặt suy Tư:

Em Tộc trưởng, lại độc tôn- con cháu
hàng đích tôn dòng họ lớn, có thế giá.

Nhưng Em và vợ đang mang nỗi buồn thầm
kín mà cháy bỏng, mong mãi sinh ‘quý tử’ 
lưu dõi Tộc Trưởng, nhưng ba lần sinh, ba lần đều quý Nữ.

(May mà VN không như Bạn vàng đồng chí
Trung Cộng, quyết liệt chính sách sinh một con để lại bao bi kịch thương đau,
phổ biến tội ác phá thai nhất là những trẻ Gái trong một Xã hội còn năng lắm
‘trọng Nam khinh Nữ… Hệ quả, nay đang tá hỏa vì tình trạng già dân số, mới đây
nhà cầm quyền lại vội vàng khuyến khích sinh ba…).

Nếu Em không có con trai nối dõi thì
ngôi Trưởng tộc dòng họ Em sẽ rơi vào tay ‘thằng em’ con nhà Chú ruột (Nhà chú
lại mắn đẻ con trai, ba bốn trai gì đó).

(Cái vụ chuyển ngôi ‘đích tôn’ đã xảy ra
trong Họ tộc nhà tớ; Bác cả Trưởng tộc, sinh 10 người con nhưng toàn bề Nữ…; thế
là ghế Trưởng tộc họ chuyển qua… ông em)

Thực ra quan niệm phân biệt Nam- Nữ xuất
phát do con người, chứ không có trong Giáo lý Đức Tin Tông Truyền Kitô giáo.
Trong Tạo dựng, Thiên Chúa tạo dựng Con Người là Nam – Nữ, có chung phẩm giá
bình đẳng trước Cha Trời… Sự khác biệt Nam- Nữ để bổ túc cho nhau, để cho cuộc
sống đáng yêu hơn- cụ thể nơi gia đình thêm phong phú, sinh động, 

Ở đâu Tin Mừng được Rao rảng thì quyền
bình đẳng nhân vị của Chị Em được ‘giải phóng’, được nâng cao…

Hẳn nhiên bình đẳng không có nghĩa cào bằng
như tụi Con Lừa bên Mỹ (biểu tượng đảng Dân Chủ), không còn giới tính, không
cho gọi những từ lộ rõ giới tính (Vd thay vì gọi Cha- Mẹ, giờ gọi phụ huynh. Phụ
nữ sinh con giờ gọi người đẻ, làm như đàn ông cũng đẻ được…)…

Bình đẳng chính là tôn trọng giới tính tự
chất có sự khác biệt Tâm- Sinh lý, tôn trọng và tạo điều kiện để cho Giới tính
phát triển tốt nhất, hoàn thiện nhất về giới tính; cách riêng càng trân quý những
gì độc đáo cao quý- thiêng liêng gắn liền giới tính, chẳng hạn như Thiên chức
làm Mẹ sinh con chỉ chuyên biệt của Chị em…)…

Trở về câu chuyện…

Mong có cậu con trai nối dõi Tông tường,
Em và Vợ sốt sắn đạo đức hẳn, nhất là cô Vợ.

Không chỉ chịu khó đi Lễ mỗi ngày, còn
tích cực tham gia các sinh hoạt Tông đồ Giáo dân… Cuối tuần tổng vệ sinh Nhà
Chúa, Em đều tham dự, thường khi cả hai Vợ Chồng.

Rồi Vợ Em có thai…

Siêu âm cho biết con Trai…

Ước mơ bao ngày hy sinh cầu nguyện đã được
Cha Trời nhận lời…

Vợ Chồng Em càng sốt sắn- đạo đức, như
cách tạ ơn Chúa…

Rồi Vợ sinh con trai kháu khỉnh, khỏe mạnh…

Rồi Vợ Chồng Em đem con đến Nhà Thờ lãnh
nhận Bí tích Thánh Tẩy (Rửa Tội)…

Rồi Em mở tiệc ăn mừng…

Rồi Em…

Bỗng thấy Em, kể cả Vợ nữa bớt đi Lễ thường
khi; bớt tích cực tham gia sinh hoạt Tông đồ Giáo dân…

Có lần vô duyên hỏi Em:

– Dạ con bận lắm!

Cũng may, còn thấy Em và Vợ chu toàn đạo
đức tối thiểu của Dân Thánh: Dự lễ Chúa Nhật.

Tớ bâng quơ về Hữu Ơn… Vô ơn… 

Lm. Đaminh Hương Quất

nguồn: conggiao.info

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

For security, use of Google's reCAPTCHA service is required which is subject to the Google Privacy Policy and Terms of Use.

I agree to these terms.