Hình như em vào nhầm người

Hình như em vào nhầm người

Vụn Vặt Suy Tư:

HÌNH NHƯ EM VÀO NHẦM NGƯỜI !

Hôm
nay, tớ về quê ăn cưới Cháu gái…

Chính
tiệc cưới chiều tối thì không thể…

Thôi
thì ăn phụ tiệc vậy, tức bữa ăn Gia đình…

Mai
là Ngày Giỗ Cha yêu, 14 năm, nhanh quá!!!

Tớ chạy
về Nhà Tổ thắp nén nhanh…

Rồi
nhân tiện đây đó vài lặt vặt…

Đang
trên đường về gặp trời mưa, mưa to, cường độ sung mãn…

Quên
mang áo mưa…

Thế
là tớ chịu trầm mưa ‘ướt như chuột’, có đến gần trăm cây số…

Đang
lạnh, và hơi run…

Trời
sầm tối!

Tớ
vào Nhà, vừa mở cửa phòng khách (đi từ phía cửa dưới lên), bất ngờ gặp Em…

– Con
chào Cha, con vào lúc trưa, không thấy cha… chiều con quay lại, đợi cha…

Em là
nhân vật trong vụn vặt: ‘Chúc Mừng Em về bên Công Lý Yêu Thương‘[1]…

Đại
khái, lần ấy Em cho biết mới được ân xá ra tù… Rằng cần ít triệu Hồ tệ đóng
án phí ngày trước thì mới- theo công an hướng dẫn- mới làm Thẻ căn cước Công
Dân, rồi mới có ‘điều kiện’ để hòa nhập cuộc sống làm người tử tế, bình thường…

Thật
ra, cỡ chừng hơn tuần trước, Em vào ‘thăm cha’. Nhìn chung nhiều tin lạc quan
hy vọng hơn…

Rằng
Em đã có Bạn gái, cùng cảnh ngộ mồ côi. Bạn gái em có Đạo, ngày trước ở cô nhi
viện ngoài Long Thành, có Sơ phụ trách… Hai đứa xem ra hợp với nhau lắm…

Rằng
Tết vừa qua hai đứa quyết bám trụ ở Thành Hồ, bởi những ngày mùa tết, thu nhập
kiếm được gấp đôi…

Rằng,
Bạn gái em bảo Tết lên chúc tết Cha, cảm ơn Cha… Rằng nghe Em kể việc Cha
giúp tiền án phí… Bạn gái Em cứ bảo lên cảm ơn Cha… Nhưng chúng con không
biết số điện thoại, lại đang mùa covid…

Em kể,
có chút chuyện không may…

Rằng
lỗi do Em, hoàn toàn do Em…

Rằng
Em chưa có bằng lái xe (xe máy), lại có uống rượu… Em tông vào Bác đang đẩy
xe rác, trên Thành Hồ… Bác gẫy chân, nhập viện,

Rằng
Em coi Bác như Cha Mẹ, vẫn vào bệnh viện chăm nom tử tế, đã chi viện phí 20 triệu…
Bác thì tha, nhưng hai người con trái bác ủy quyền lại không tha, đòi bồi thường
thêm 60 triệu, không thì kiện đi tù…

Tớ cắt
ngang:

– Em
từng ngộ sát, từng tù hàng chục năm… Em cứ nói thật, tình cảnh thật của mình,
mình còn ở ngoài còn có cơ hội đi làm bồi thường… Nếu họ không chịu, thì nói
thật, cứ nói với họ, việc đi tù Em không lạ, không sợ… Đấy là chưa nói, người
ta làm thế, quyết đẩy Em đi tù chẳng được ích gì, lại còn gây thêm nghiệp ác…

– Con
cũng nói thế, nhưng họ không chịu… Thực ra, con và Bạn gái có thể lo được 40
triệu, kể cả bán xe, còn thiếu 20 triệu…

Em chỉ
kể chuyện, chứ không có ý xin, dẫu vậy tớ cũng chân tình:

– Số
tiền qúa nhiều, lần này tôi không giúp được, nhất là trong dịch covy China vừa
lộng hành, cần phải chia sẻ Bác ái…

Nói
thế Em hiểu!…

Dẫu vậy,
tớ cũng dúi tay Em tờ ‘đệ nhất Hồ tệ’, kể như tiền xăng. Với tờ đệ nhất có chút
hào phóng ấy, Em có thể đi tua lại vài lần, hành trình hàng trăm cây số…

Trở lại
câu chuyện chiều nay:

Em
cho biết tòa xử bắt bồi thường 60 triệu, cho tù án treo sáu tháng…

Tòa vẫn
cho ba ngày để thương thảo….

Nghĩa
là Em ‘tua’ đến đấy có ý xin tiền, đến 20 triệu Hồ tệ.

– Em
có người cậu- dì ruột thịt đang lao động bên Nhật, như Em nói… Em liên hệ coi.
Em cũng từng học sửa xe trên này, tức có nhiều người quen biết, quen thân, Em
liên hệ xem sao…

Còn
tôi, nói thật, tôi không giúp nữa, Em thông cảm nhé…

Đang
lạnh run… Tớ xin phép vào tắm và…quên cả rúi cho Em chút tiền xăng. Thực
ra, tớ yên tâm, bởi số tiền dúi lần trước vẫn đảm bảo cho Em dư sức về Thành Hồ…

Cũng
cần nói thêm, để Bạn đọc rõ:

Tớ
không quen biết gì Em…

Câu
chuyện Em kể cũng hoàn toàn nghe từ một phía Em…

Nghĩa
là nghe thấy thương, giúp đỡ… (có chút hơi hào phóng)…hoàn toàn chưa có kiểm
chứng, ít ra ở câu hỏi… (Vd tối thiểu: Hỏi Cậu Dì ruột tên gì, trước ở Giáo xứ
nào… Tìm hiểu ‘án phí’ đã tù hàng chục năm, án phí chưa thi hành mà được thả
ư?; đã xã hội số điện thoại, sao không liên hệ trước để mất công làm hành trình
xa từ Thành Hồ…).

Nếu
nghe với tai nghề nhà báo, khối cái để ‘điều tra’ (thế mà, với Em tớ bỗng quên
đi, thiếu cẩn thận cảnh giác!)

Dẫu vậy,
tớ vẫn tin vào Em…Tin những câu chuyện Em kể…

Tớ vẫn
mong có dịp ‘tái ngộ’ Em, nhưng không phải Em đến đề cậy dựa Kinh Tế.

Bởi
Linh mục không phải là nhà Kinh Tế, mà cũng không có làm Kinh tế.

Thầy Giêsu đã không dùng con đường Kinh Tế- Chính Trị để đem Tin Mừng Cứu độ
cho nhận sinh
.

Linh
mục tiếp tục sứ vụ Chúa Giêsu Kitô, hiện thân Chúa Giêsu Kitô và qua Bí tích
Truyền chức Thánh ‘đồng hình đồng dạng’ với Chúa Giêsu Kitô… thì phải đi
theo- đi tiếp Con Đường Tôi Trung của Chúa Giêsu Kitô.   

Linh
mục của Chúa Giêsu Kitô không còn con đường Hiến Thân Phục vụ nào khác nữa!

Bởi
thế, Em hay bất cứ ai đến gặp Linh mục vì Kinh tế, để cậy dựa Kinh tế là SAI
người… là KHÔNG ĐÚNG đối tượng…

Tớ
Dâng Em cho Chúa!

Lm.
Đaminh Hương Quất


[1] x. Chúc em
về bên Công lý – Yêu thương (conggiao.info)

Nguồn: conggiao.info

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

For security, use of Google's reCAPTCHA service is required which is subject to the Google Privacy Policy and Terms of Use.

I agree to these terms.