TƯỞNG NHỚ CHA MICAE LÊ VĂN KHÂM NHÂN GIỖ 100 NGÀY
Lưu trữ Danh mục: Cảm Nhận
Là người, sống trong đấng bậc nào, ơn gọi nào thì cần lắm sự vuông tròn bổn phận và trách nhiệm. Đừng vì cái tôi ích kỷ hay lòng tự mãn và nhất là sống bề ngoài để mình quên hay đánh mất đi bổn phận chính yếu của mình nơi cộng đoàn hay trong gia đình mình sinh sống.
Mấy ngày nay, trên các phương tiện thông tin đại chúng đặc biệt là Công Giáo loan tin về 1 nữ tu người Ý rời khỏi nhà tu để theo sự nghiệp ca hát của mình. Cô sang Tây Ban Nha để thực hiện đam mê và sở thích của mình. Thôi thì đủ thứ bình luận kèm theo bản tin ấy. Có người thì đồng tình và cũng có người chỉ trích rằng nữ tu ấy thích chạy theo danh vọng, tiền bạc.
Thi thoảng nghe những người trẻ nói về chuyện của những đàn ông truất ngựa truy phong hay chơi xong dong (nhại theo tiếng Hàn Quốc). Những người đàn ông ấy đã đành đoạn ra đi để không chu toàn bổn phận của một người cha, một người chồng của mình. Có người không ra đi và vẫn ở lại trong gia đình nhưng chỉ như chiếc bóng và hoàn toàn vô trách nhiệm. Phần nuôi dưỡng và thậm chí giáo dục con cái cũng đẩy luôn và buông xuôi cho người vợ.
Hôm nay, ngày Lễ Đức Mẹ dâng mình cho Chúa, trong tôi , suy nghĩ về chuyện dâng mình cho Chúa của cuộc đời của mỗi Kitô hữu cách riêng đời tu trì.
Giỗ Cha của em trước giỗ Cha của tôi 2 tuần.
Mỗi năm, trong dịp mừng lễ “Tạ ơn” tôi vẫn nhắc nhở các con cháu về ý nghĩa cao đẹp của ngày lễ này.
Cảm ơn cố nhạc sĩ Thy Yên đã gợi lên tâm tình : Có lúc nào đó người thầm nghiền ngẫm suy tư. Cảm thấy đời ta chứa chan hồng ân Chúa ban. Còn chờ gì nữa không vang tiếng hát tri ân. Lạy Chúa! Con xin cảm tạ, lạy Chúa con xin cảm tạ.
Vụn Vặt Suy Tư: